Sau khi upgrade đồ chơi lên máy film 35mm (Nikon FM) và digital fullframe (Canon 1Ds Mark II -> Nikon D700 -> Sony A7), mình đã nghĩ sẽ không sở hữu một con máy nào có cảm biến crop nữa. Tuy nhiên, đời đèo như mơ. Qua vài lần đi mua máy film hộ bạn bè, rồi bị đầu độc bởi con Leica M6 của người anh, mình bắt đầu mê kiểu dáng nhỏ gọn & cổ điển của mấy em rangefinder. Một lần đi mua máy ảnh cho bồ cũ, chọn cho người ta em Fuji XA10 mà mình cũng không kìm lòng được trước thiết kế đẹp cổ điển & sự nhỏ gọn & độ tiện dụng của ẻm. Mình đã nghĩ đến việc thêm một em Fujifilm vào bộ sưu tập máy ảnh cất tủ từ đó.
Sau 2 tháng ngâm cứu, mình quyết định sẽ xác về một em Fujifilm XE3, thay vì dòng XA hay XM. Để mình giải thích về sự khác nhau giữa 3 dòng máy này của Fujifilm:
X-A là dòng thấp nhất, sử dụng cảm biến Bayer truyền thống (Cảm biến giống với các máy ảnh của Canon/Nikon/Sony hiện tại) – Cái này mang tính quảng cáo thôi, mình cũng chẳng thấy khác gì nhau, màn hình lật ( từ X-A2 trở đi có thể lật được 180 độ – rất tiện cho selfie). Không có view ngắm (view finder) mà chụp với live view trên màn hình. Từ thế hệ đầu tiên là X-A1, đến nay Fujifilm đã cho ra đời thêm X-A2, X-A3, X-A10, X-A5.
X-M được định giá trên XA một chút, sử dụng cảm biến công nghệ X-trans độc quyền của Fujifilm. Tuy nhiên, như đã nói ở trên, cá nhân mình thì không thấy khác gì nhau. Màn hình lật lên xuống được, nhưng không thể lật 180 độ như dòng Fujifilm X-A. Cũng không có view ngắm giống như dòng X-A. Fujifilm X-M1 ra mắt năm 2013, từ đó đến nay thì chưa thấy Fujifilm cho ra đời thế hệ X-M tiếp theo, X-M1 thì đã ngưng sản xuất (discontinued), nên mình đoán dòng này không hot lắm và đã ngừng phát triển.
XE mang thiết kế cổ điển của rangefinder. Ẻm có view ngắm nằm lệch sang bên trái của thân máy, thay vì chính giữa giống các dòng XT. View ngắm này là màn hình điện tử, nên sẽ không bị lệch khung giống như view ngắm quang của các dòng máy film rangefinder ngày xưa. Fuji XE không có màn hình lật, mà chỉ có một màn hình gắn cứng trên body. Chính thiết kế này lại làm mình thích dòng XE vì cảm giác đồng nhất, liền mạch & build cứng cáp.
Về lens, sau khi thử vài lens khác nhau, mình quyết định chọn em 27 F2.8 pancake, lý do chính là do p/p của em này quá ổn: Giá rẻ (mình lấy lens brand new có 3.3 củ), nhỏ gọn , gắn lên XE3 rất hợp lý, chất lượng hình ảnh rất ngon, thỏa mãn được nhu cầu của mình.
So sánh mức độ xóa phông, khả năng chụp thiếu sáng, chống rung… với những người anh em có giá trị gấp 4-5 lần của nó (Fuji 23mm, Fuji 50mm, Fuji 56mm) thì 27 2.8 có vẻ thua kém, nhưng với mình, những gì 27 2.8 mang lại với mức giá khoảng 3 củ cho lens cũ, 3.3 – 3.5 củ cho lens mới vẫn là quá đủ.
Trước đây, khi xách theo con D700 kèm cái lens 80-200 nặng bà cố, mình cảm thấy không thoải mái lắm, nên mới chuyển về A7 + 16-35 Zeiss + 55 1.8 Zeiss. Chất lượng hình ảnh của Sony A7 và lens Zeiss không có gì để chê, nhưng vẫn hơi to + nặng quá so với khả năng mang vác của bản thân mình, kỳ vọng của mình ở Fuji XE3 và 27 2.8 chỉ là chất lượng hình ảnh ổn, nhẹ nhàng, đủ mang đi du lịch hoặc chụp ảnh đường phố, mà không gây quá nhiều sự chú ý. Tất nhiên, XE3 và 27 2.8 đáp ứng hoàn toàn được yêu cầu này.
Dưới đây là một vài tấm ảnh mình và bạn bè chụp bằng combo XE3 và 27 F2.8, các bạn có thể xem qua